Bình luận trên mạng như gió bão, cảnh sát Chu Chính Dương xem tài liệu án cũ của hai nhà họ Trần mà rơi vào trầm tư, quá trình tập hợp chứng cứ vụ án của Trần Bằng Cương xem như là cậu tận mắt chứng kiến, Lý Lạc Phàm đứng sau mọi việc, người bị hại đích thân tham gia, ép cảnh sát là cậu cũng ngơ luôn, đã phá nhiều vụ án như vậy, đây là lần đầu tiên thấy người bị hại tự hăng hái làm việc như vậy.
Lại nói, ngay cả Trần Bằng Cương không có tí quan hệ gì mà Lý Lạc Phàm cũng nhọc lòng thay anh ta tìm bằng chứng, nếu vậy vụ án của ông ngoại và mẹ ruột cô tại sao qua mười mấy năm đột nhiên phá án cũng có thể lý giải, nhất định Lý Lạc Phàm lại “bày mưu nghĩ kế” trong vụ án này. Trước đây cậu hoài nghi tại sao tinh thần Trần Dư Thịnh lại có chút không bình thường, bây giờ thì rõ rồi, tuyệt đối là bị ma dọa!
Đang mãi lăn tăn hai vụ này, cửa phòng làm việc đột nhiên bị mở ra, Chu Chính Dương đang phát ngốc bị dọa giật bắn người, suýt nữa thì nhảy ra khỏi ghế.
Đồng nghiệp lão Ngô thấy cậu như vậy thì cười ngặt nghẽo: “Thế thế giới này không có ma, anh không đến nỗi bị doạ thành vậy chứ?”
Nếu là trước đây Chu Chính Dương sẽ ha ha cười lớn, nhưng bây giờ cậu chỉ lặng lẽ thở dài, không biết nên tội nghiệp lão Ngô đối với thế giới này không biết gì, hay là nên tội nghiệp bản thân đã biết quá nhiều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây