Trần Bằng Cương ôm ngực mà lượn ra, sắc mặt trông có vẻ còn xanh tím hơn ngày thường: “Cô thật hù chết tôi, tôi mà còn là người giờ này chắc ngất luôn rồi đấy.”
Trương Nhã Lệ gặp chuyện lạ cũng không ngạc nhiên, cười nói: “Lại xem phim ma nữa, sở thích của anh đúng là đặc biệt thật!”
“Cô không hiểu, kích thích lắm, muốn ngừng cũng không được!” Trần Bằng Cương dần cũng hoàn hồn, mới hỏi tiếp: “Cô tìm tôi có chuyện gì?”
Trương Nhã Lệ lắc lắc điện thoại trong tay: “Điện thoại của Lý Lạc Phàm, tìm anh đó!”
Trần Bằng Cương nghĩ đến chút nữa lại quay về âm trạch xem phim, lười nhập vào người giấy, trực tiếp bảo Trương Nhã Lệ giúp bật loa ngoài: “Lạc Phàm, cô tìm tôi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây