Ông ấy vội vàng đẩy cửa vào rồi khóa trái, đi ngay vào phòng thay đồ, mở một cái tủ với sự nhanh nhẹn không hợp độ tuổi rồi chui vào, đóng chặt cửa tủ lại.
Bởi vì tủ quần áo này là để nhân viên nghỉ ngơi dùng, quần áo cởi ra ít nhiều sẽ có mùi hôi, nên cửa tủ quần áo mới chọn dùng thiết kế cửa chớp và lưới tản nhiệt, vừa khéo chỗ Ngô Sơn Huy ngồi xổm xuống là lưới tản nhiệt.
Lưới tản nhiệt có độ nghiêng xuống, lại thêm khe hở không lớn nên từ bên ngoài không thể nhìn thấy được bên trong tủ, nhưng Ngô Sơn Huy lại loáng thoáng có thể thấy rõ tình hình bên ngoài.
Ông ấy nhòm ngó trên cửa nhìn ra ngoài, hình như nữ quỷ không bước vào, ông nhân cơ hội lấy áo choàng và bộ đồ ngủ treo trong tủ che lấp mình, chỉ chừa một khe hở nhỏ bên cạnh để dễ dàng quan sát tình hình bên ngoài. Cứ như vậy, cho dù nữ quỷ mở cửa cũng không dễ dàng phát hiện ra ông được.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, nhịp tim của Ngô Sơn Huy giống như là trống đánh, bản thân dường như có thể nghe thấy rất rõ. Ông ấy biết như vậy là không thể, nhịp tim nhanh và hơi thở nhanh đều dễ dàng khiến bản thân bị lộ, bây giờ ông nên bình tĩnh lại, điều chỉnh lại tâm trạng, để nhịp tim và hơi thở đều chậm lại, tốt nhất là chậm như người chết, thế mới không dễ bị phát hiện ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây