Trương Đức Dũng vừa mới đi ra khỏi phòng bao thì lập tức chạy về phía của nhà vệ sinh, anh ta đã ở bên ngoài gian phòng và gọi vào trong tận hai lần nhưng vẫn không có người nào trả lời lại. Anh ta cảm thấy hơi kỳ lạ, đưa tay đẩy cửa của từng gian phòng một, bên trong hoàn toàn trống rỗng, không hề có bất kỳ người nào.
Trương Đức Dũng đoán rằng có lẽ Ngô Sơn Huy đã đi ra ngoài để nghe điện thoại, anh ta đành rời khỏi nhà vệ sinh và trực tiếp đi thẳng đến tiền sảnh. Ở tiền sảnh, chỉ có mỗi giám đốc quản lý nhà ăn cùng với hai người nhân viên phục vụ đang lau dọn chiếc xe đẩy bán đồ ăn để chuẩn bị phục vụ món tráng miệng, nhìn thấy Trương Đức Dũng, họ còn thuận miệng mà hỏi một câu: “Trương tổng, chúng tôi có thể phục vụ món tráng miệng sau mười phút nữa có được không?”
Trương Đức Dũng cũng không quan trọng việc đó nên qua loa gật đầu một cái, đưa mắt nhìn ra bên ngoài qua cánh cửa sổ: “Ngô tổng đi đâu rồi?”
“Ngô tổng?” Giám đốc quản lý nhà ăn vô cùng ngạc nhiên mà nhìn anh ta: “Nãy giờ Ngô tổng chưa hề đi ra ngoài ạ!”
Trương Đức Dũng nghe thấy câu trả lời này mà trở nên hoang mang vô cùng, Ngô tổng không có ở trong nhà vệ sinh, cũng không có ở tiền sảnh, vậy rốt cuộc ông ấy đã đi đâu rồi chứ? Anh ta lấy điện thoại di động ra một cách nhanh chóng rồi gọi điện thoại cho Ngô tổng, nhưng tất cả những gì anh ta nhận lại chỉ là lời nhắc nhở rằng số điện thoại mà anh ta đang liên hệ hiện nay không nằm trong vùng phủ sóng…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây