Hạ Ngôn lại liếc nhìn Hứa Yên Vân:
“Sao thế? Không thấy tôi có vẻ lạc lõng à?” Hứa Yên Vân mấp môi, nở nụ cười:
“Cũng có chút lạc lõng, dù sao Hạ tổng người như vậy, đâu phải lúc nào cũng có thể gặp được.” Hạ Ngôn cười ha hả đứng dậy:
“Cứ coi như là đang khen tôi đi!” Hứa Yên Vân mỉm cười:
“Hạ Ngôn muốn ---- đi dạo chỗ nào?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây