Khương Nhược Nhiên: “Được, mình không ngại ~~ “
Trương Tuyết Di: “Mình cũng muốn mình cũng muốn ~~ “
Triệu Lộ Lộ: “@ Trương Tuyết Di, cậu biết là cái gì không ? Thế mà cũng muốn ?”
Trương Tuyết Di: “Ơ, chụp ảnh ?”
Triệu Lộ Lộ: “« biểu tượng che mặt bất lực »”
Ba cô gái trò chuyện rôm rả hồi lâu.
Nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất.
Trương Tuyết Di thậm chí còn chia sẻ toàn bộ quá trình chụp hình hôm nay, kể cả chuyện bị dì bắt gặp cũng kể cho Triệu Lộ Lộ nghe.
Triệu Lộ Lộ: “Vừa rồi Hạ Ngôn nói, có thể tạo ra hiệu ứng như vậy cho Trương Tuyết Di, chỉ có dì cậu thôi, dì cậu thế nào ? @ Trương Tuyết Di “
Trương Tuyết Di: “« gửi một tấm ảnh » Từ nhỏ mọi người đều nói mình giống dì ~~ dì mình siêu xinh đẹp ah ~~ “
Cô gửi một tấm ảnh.
Chính là tấm Dương Cẩm Huyên và Trương Tuyết Di ôm nhau.
Triệu Lộ Lộ: “Oa! Đẹp quá đi! Thật sự là dì cậu à? Nhìn bà ấy có vẻ không lớn hơn cậu bao nhiêu tuổi ?”
Khương Nhược Nhiên: “Nhìn hình như không lớn lắm, thật đẹp ah!”
Trương Tuyết Di: “Dì nhỏ hơn mẹ mình hai tuổi thôi ~ chắc là do không phải vất vả chăm con, lại hay đi chăm sóc da nên trẻ hơn ~~ “
Triệu Lộ Lộ: “Dì cậu chưa kết hôn à?”
Hạ Ngôn: “Không phải đã có con gái rồi sao? Sao lại không phải chăm con ?”
Trương Tuyết Di: “Vì Nana không phải con ruột của dì nha ~ là dì nhận nuôi ~ Chú Phu và dì kết hôn chưa được hai năm thì đã qua đời, đến nay cũng mấy chục năm rồi.”
Nghe xong câu chuyện này. Mấy người đều chùng xuống.
Hạ Ngôn không ngờ Dương Cẩm Huyên lại goá bụa từ khi còn trẻ. Nana thậm chí còn không phải con ruột của bà.
Mấy người trò chuyện đến tận mười hai giờ. Trước khi ngủ.
Khương Nhược Nhiên nhắn tin cho Hạ Ngôn.
“Mình đã đặt vé xem phim ngày mai rồi, suất 9h sáng, phim này đang hot nên suất chiều và tối hết vé rồi.”
Xem phim sớm như vậy. Hạ Ngôn thật không ngờ. Nhưng cũng vui vẻ đồng ý.
Hạ Ngôn: “Được, mai mình đến đón cậu, mình quên địa chỉ nhà cậu rồi, gửi lại cho mình nhé.”
Khương Nhược Nhiên: “« gửi địa chỉ » “
Khương Nhược Nhiên: “Hì hì ~ vậy mai gặp nha ~~ ngủ ngon ~”
Hạ Ngôn: “Ngủ ngon” ~.”
Hôm sau. 9h sáng. Hạ Ngôn ra khỏi nhà. Đến khu chung cư của Khương Nhược Nhiên.
Mua một phần bánh bao nhỏ và một cốc sữa đậu nành. Cho Khương Nhược Nhiên.
“Tổng cộng 7 đồng.” Tích ~~ thanh toán thành công!
« keng! Mua bữa sáng cho người đẹp, nhận được thẻ hoàn tiền mua sắm cho người đẹp! »
« Điều kiện sử dụng: Mua đồ cho phái nữ. »
« Gợi ý: Mức chi tiêu tối đa một lần là 80 vạn đồng, hoàn tiền gấp 6 lần! »
Hạ Ngôn khẽ nhướn mày.
Mua bữa sáng cũng được tặng thẻ hoàn tiền.
Hơn nữa hạn mức chi tiêu một lần còn rất cao.
Lúc này.
Khương Nhược Nhiên ăn mặc xinh đẹp đi xuống lầu.
Hạ Ngôn đưa bánh bao và sữa đậu nành cho Khương Nhược Nhiên.
“Chưa ăn sáng à ?”
Thực ra Khương Nhược Nhiên đã ăn chút gì đó ở nhà rồi.
Nhưng nhìn thấy Hạ Ngôn mua bữa sáng cho mình, vẫn cười ngọt ngào: “Chưa! Mình ăn xong rồi chúng ta đi xem phim nhé.”
Nói rồi, kéo Hạ Ngôn ngồi xuống quán ăn sáng.
Hạ Ngôn cứ nhìn Khương Nhược Nhiên ăn, khiến Khương Nhược Nhiên ngại ngùng.
“Sao cậu không ăn? Chỉ mua cho mình thôi à?” . Khương Nhược Nhiên hỏi.
“Mẹ mình dặn ăn sáng xong rồi mới ra ngoài mà” Hạ Ngôn nói.
Khương Nhược Nhiên ồ một tiếng, gắp một cái bánh bao đưa đến bên miệng Hạ Ngôn.
“Cậu ăn giúp mình hai cái đi, mình ăn không hết.”
Hạ Ngôn khựng lại.
Nhận lấy cái bánh bao cô đưa.
Hai người.
Ăn chung, khiến người xung quanh ghen tị.
Có người còn chưa kịp ăn sáng, đã bị no vì thức ăn cho chó rồi!
Ăn sáng xong.
Khương Nhược Nhiên ngọt ngào đi cùng Hạ Ngôn đến rạp chiếu phim.
Khương Nhược Nhiên chọn một bộ phim tình cảm đang hot.
Suất chiếu buổi sáng người không đông lắm.
Nhưng cũng ngồi kín một nửa rạp.
Hai người ngồi ở hàng ghế cuối cùng, vị trí xem phim đẹp nhất. Ghế đôi dành cho tình nhân.
Sau khi ngồi xuống.
Hai người gần như dính lấy nhau.
Khương Nhược Nhiên mỗi khi chạm vào Hạ Ngôn đều hồi hộp không thôi. Tuy đã hôn và ôm nhau rồi, nhưng lần đó quá bất ngờ. Cho nên.
Khương Nhược Nhiên vẫn rất ngại. Dù sao cũng là lần đầu yêu đương.
Cô ngồi thẳng lưng. Không dám thả lỏng quá. Nếu không.
Cô sẽ ngã vào lòng Hạ Ngôn mất. Lần đầu yêu đương.
Quả thật thiếu kinh nghiệm.
Chủ yếu là.
Người ngồi bên cạnh lại là chàng trai mình thích.
Hạ Ngôn thuận thế ôm lấy eo Khương Nhược Nhiên.
Kéo cô vào lòng.
“A!” Khương Nhược Nhiên kêu lên một tiếng yêu kiều.
Phải nói, nghe thật dễ thương.
Hạ Ngôn nhìn cô trong ánh đèn mờ ảo, trêu chọc: “Nhạy cảm vậy à?”
Khương Nhược Nhiên đỏ mặt, vỗ vào lòng Hạ Ngôn:
“Nói bậy bạ gì đó! Tại cậu đột nhiên ôm mình nên mình. . . . . Mình giật mình!”
“Mình là bạn trai cậu, sao có thể làm cậu giật mình được ?”
“Người ta... Là lần đầu yêu đương, hồi hộp cũng là chuyện bình thường mà ?”
Hạ Ngôn ôm Khương Nhược Nhiên chặt hơn.
“Mình cũng là lần đầu, vậy chúng ta cùng tìm hiểu nhau nhé.”
Khương Nhược Nhiên tuy hơi giãy dụa.
Nhưng cuối cùng vẫn ngoan ngoãn tựa vào lòng Hạ Ngôn.
Suốt bộ phim.
Khương Nhược Nhiên gần như không xem được gì.
Cho đến khi nam nữ chính hôn nhau.
Khương Nhược Nhiên trong lòng Hạ Ngôn bỗng nhiên hồi hộp.
Tuy là lần đầu yêu đương.
Nhưng cô cũng biết.
Quá trình yêu đương là... . . Nắm tay, ôm, hôn... Rồi lại là...
Càng nghĩ càng thấy mặt nóng bừng.
Được ôm như vậy, Khương Nhược Nhiên cảm thấy hơi không tự nhiên.
Hạ Ngôn nhận ra, lại trêu chọc: “Sao thế? Xem cảnh thân mật ngại à?”
Khương Nhược Nhiên cố tỏ ra nghiêm túc:
“Mình mới không ngại đâu!”
Hạ Ngôn nhìn chằm chằm vào mắt Khương Nhược Nhiên trong ánh đèn mờ ảo.
Cái nhìn này khiến Khương Nhược Nhiên rất ngại ngùng.
Cô đưa tay đẩy mặt Hạ Ngôn ra.
“Ấy! Cậu đừng dựa sát vào mình như vậy!” Mình ngại lắm!
Hạ Ngôn cười ha hả: “Sợ mình hôn trộm cậu à?”
Khương Nhược Nhiên bĩu môi, nhỏ giọng nói “vâng ạ”; “Bây giờ mình là bạn gái cậu rồi, cậu không cần hôn trộm mình...”
Hôn quang minh chính đại cũng được.
Nhưng giọng cô quá nhỏ. Cộng thêm tiếng phim. Hạ Ngôn không nghe thấy gì cả. Cứ tưởng cô ngại. Nên không nói gì nữa.
Khương Nhược Nhiên vẫn bị Hạ Ngôn ôm chặt. Cho đến khi phim kết thúc.
Mọi người lục tục ra về.
Hạ Ngôn định đi sau Khương Nhược Nhiên, nhưng bị cô đẩy lên trước.
“Cậu... Vẫn nên đi trước mình đi!”
Cô sợ vì ngại ngùng mà mình đi đứng không đẹp. Như vậy sẽ bị Hạ Ngôn chê cười.
Hơn nữa xung quanh còn có người. .
Cô không muốn xấu hổ trước mặt Hạ Ngôn.
Nhìn Hạ Ngôn đi phía trước. Cô cảm thấy rất an tâm.
Tuy trong rạp phim không đông lắm.
Nhưng lúc tan cuộc mọi người chen chúc nhau. Hạ Ngôn càng lúc càng xa cô.
Khương Nhược Nhiên đưa tay, nắm lấy tay Hạ Ngôn.
Ps: Hình minh họa Khương Nhược Nhiên.