Câu này vừa nói cho Hạ Ngôn nghe, vừa nói cho Khương Nhược Nhiên nghe.
Hạ Ngôn thẳng thắn: “Tôi và Nhiên Nhiên lúc nào cũng có thể hẹn hò, không có gì phải ngại!”
Khương Nhược Nhiên vội vàng nhỏ giọng: “Đây là nhà Nhàn Tĩnh! Các cậu nói vậy, lỡ bị nghi ngờ thì sao?”
Diệp Nhàn Tĩnh lúc này khẽ ho hai tiếng, nói: “Thật ra... Ông nội tôi biết Hạ Ngôn là hoa đã có chủ.”
Khương Nhược Nhiên sững sờ, mở to mắt nhìn: “Cái gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây