Từ lúc xuống máy bay đến giờ,
Trương Tuyết Di chạy một mạch, lúc này trán đã lấm tấm mồ hôi.
Uống nước cũng chẳng giữ hình tượng, nước chảy từ cổ xuống cả áo. Khương Nhược Nhiên tiến lên giúp cô lau
“Cậu giữ kẽ một chút đi, vốn đã bị nhìn chằm chằm rồi, làm bẩn áo thì càng bị nhìn hơn!”
Trương Tuyết Di trợn mắt, nói:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây