Bây giờ, kẻ mạnh nhất được người đời công nhận hãy còn là Nhân Hoàng. Tuy nhiên, ban đầu Nhân Hoàng tuy mạnh nhưng Tô Tín dám khẳng định, đối phương vẫn chỉ là Thông Thiên cảnh. Lúc đối mặt với việc bị Phong Đô Đại Đế cùng Hạo Thiên Thượng Đế liên thủ ám sát, Nhân Hoàng cũng bị thương.
Coi như sau này, cảnh giới của Nhân Hoàng có tăng mạnh nhưng cũng không tới mức như của Nhân tổ cùng Yêu Hoàng động một cái đã tách cả thế giới. Đến cảnh giới như hai người đó, thậm chí có thể được coi như là Thần Phật rồi.
Địa Tạng Vương trầm giọng nói: “Cũng không ai biết con đường Thông Thiên sẽ mở lúc nào. Có điều, hiện tại trên giang hồ cũng không ít nhân vật thuộc Thần Kiều cảnh. Ai cũng có tư cách đi tranh đoạt một phần cơ duyên kia. Song, theo như lời ngươi, cơ duyên này chỉ có chín phần. Thậm chí còn có cường giả Thông Thiên cảnh từ thời thượng cổ may mắn còn sống sót lại một lần nữa hiện thế. Một khi xảy ra chuyện đó, cuộc tranh đoạt này có thể nói là vô cùng thảm thiết.”
Tô Tín khẽ cười một tiếng, nói: “Sinh tử do mạng, thành bại do thiên. Đối mặt với cơ duyên Thông Thiên cảnh, coi như có là người hèn yếu đến đâu đi chăng nữa cũng sẽ không lui bước chứ đừng nói chi là người đã đến Thần Kiều cảnh, ai cũng không phải là hạng đơn giản.
Hiện tại, có tư cách đi tranh đoạt cơ duyên Thông Thiên cảnh, ở Địa Phủ chúng ta có ba người. Thế này hẳn coi như là bên thế lực lớn nhất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây