Trở về Tam Thủy Quan, Trần Hạo không vội vàng trở lại thân thể, mà nhìn về phía ông cố.
“Ông cố, ông cũng đừng thất vọng, thực ra...”
“Thực ra ta hiểu được.” Ông cụ đột ngột nói.
Trần Hạo sửng sốt.
Ông cụ thở dài và nói tiếp: “Ta cũng không giận Trần Thuật Thành. Sau khi nghe được chuyện của thằng cả từ miệng của tên kia. Ta biết ngay, không phải là hắn không muốn trở lại, mà là không thể trở về được. Nhìn từ góc độ thân phận của hắn và thời đại đó, ta cũng không trách hắn. Nhưng, ta sẽ không tha thứ chuyện hắn mang thằng ba đi, lại còn hại chết thằng ba nữa, thậm chí còn không mang thằng ba về với đất tổ mà còn tự tay đưa xuống mồ, hắn nghĩ mình là ai chứ? Hắn có tư cách gì để làm như thế? Thằng ba giỏi nhất của gia tộc họ Trần chúng ta hồi đó, là thằng ba có hy vọng làm rạng rỡ truyền thống gia tộc họ Trần nhất, lại bị hắn hại chết như vậy, hắn còn chê chưa đủ sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây