Trần Hạo hỏi: “Vậy thứ dưới mặt đất này có liên quan hay quan hệ bên trong gì, cô có lý giải gì không?”
Hàn Thải Nhi thở dài nói: “Nếu tôi hiểu rõ như vậy, bên trên cũng không phái tôi tới giám thị, chỗ này có liên hệ sâu sa gì không thì tới Linh Đan môn cũng không biết, may nhờ phát hiện ra bí mật trong điển tịch truyền lại từ thời thượng cổ, tôi mới dám khẳng định một điều.”
Nói đến đây, Hàn Thải Nhi dừng một chút: “Nghe nói, thứ dưới mặt đất này, chôn cất Thủy Hoàng chân chính nhưng đã trải qua nhiều năm như vậy, nếu là vị thiên cổ nhất đế kia, sợ là khó có thể phỏng đoán.”
Trần Hạo giật mình: “Thật hay giả?”
Hàn Thải Nhi cười nói: “Tất cả chỉ là phỏng đoán, tôi cũng chưa dám khẳng định. Nhưng qua mấy ngày giám thị, tôi cũng phát hiện ra một số sự tình quái dị. Đoạn thời gian này, những âm linh vốn ẩn núp, đột nhiên xuất hiện, mặc dù số lượng rất ít nhưng đều là chiến binh của Tiên Tần, mỗi một người đều có khí tức đáng sợ, bọn chúng đều đến vào sau nửa đêm, một số còn tình cờ gặp người sống, vậy mà còn dám nói chuyện với họ, không lộ một chút sơ hở nào, cũng không gây thiệt hại, khiến tôi nghĩ mãi không hiểu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây