“Làm ăn? Sao vậy, âm thần các ngươi đem chuyện gọi hồn làm thành chuyện mua bán rồi?” ngữ khí của Trần Hạo toát lên ý vị sâu xa.
Bạch vô thưởng biểu cảm lo lắng, vội vã giải thích: “ Thiên sư, ngài đừng hiểu nhầm, đây chỉ là ý nghĩ thôi, suy cho cùng âm thần chúng tôi cũng bị thiên địa giới hạn địa vị, hoàn toàn không có cách nào để tu hành, để được trở nên mạnh hơn chỉ còn cách gọi hồn phách. Nhưng anh em chúng tôi không gọi hồn bình thường, dù gì thì thiên địa này cũng có rất nhiều người, số lượng người chết hằng ngày là rất lớn, chúng tôi cũng rất bận bịu. Chuyện này thì 6 đạo luân hồi tự có chỉ dẫn. Hai người chúng tôi chỉ việc lựa chọn những âm hồn đặc biệt, ví dụ có nhiều âm đức, tội ác chất chồng, chỉ cần bắt được những âm hồn như vậy chúng tôi mới có lợi, mới trở nên có sức mạnh. Dần dần,chính là xem nó như việc làm ăn.”
Trần Hạo không nói gì.
Còn có cả chuyện như vậy sao? Chuyện này so với địa phủ mà bản thân tưởng tưởng không hề giống nhau nha.
“ Đúng rồi thiên sư, Anh em chúng tôi ra ngoài tuy rằng không lâu, nhưng đã cảm nhận được sự thay đổi của trời đất, dường như nguyên cả thiên địa chỉ còn lại đôi âm thần chúng tôi, thiên sư có thể nói cho tôi biết, có chuyện gì được không? Dân chúng của địa phủ, dân chúng của thiên đình đều đi đâu cả rồi?” Bạch vô thường mạnh dạn chủ động dò hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây