Ánh mắt lão hòa thượng nhìn Trần Hạo sắc lẹm. Mặc dù không thể nhìn thấu được, nhưng lão anh đột nhiên có một dự cảm xấu, sợ rằng chính mình đã bị hãm hại!
Chỉ là đã bị hại ở nơi đó chăng? Lão hòa thượng không tài nào đoán ra.
Trần Hạo cũng không muốn nhiều nhiều lời, chỉ nói: “Chúc mừng đại sư, tiểu đạo vẫn còn chút việc, xin đi trước một bước. Ngày sau nếu có cơ duyên lại hội ngộ.”
Nói rồi hắn quay người bước đi mà không có chút dây dưa.
Không thể không đi,
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây