“Hạo ca, là dị loại!”
Lúc này gà trống rướn cổ lên,nhìn ra ngoài rồi nóira.
Trần Hạo nhìn lại vị trí bóng dáng màu xám tro đã ẩn nấp, thì nó cũng biến mất rồi, thậm chí còn chẳng cảm giác được vị trí của hơi thở.
Trần Hạo suy nghĩ một lát rồi bật cười: “Dị loại cũng tốt mà, ta lại thích dị loại đấy.”
Nói xong, Trần Hạo tiếp tục lái xe, từ từ đi về phía trước, hắn thấy được có càng nhiều chiếc xe bị phá hỏng hơn, cuối cùng, khi lái xe đến một đoạn đường ,Trần Hạo dừng lại, nhìn chăm chú về phía trước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây