Ra khỏi núi, Trần Hạo trở lại chiếc xe nơi hắn dừng lại.
Lần này tới cũng nhanh mà đi còn nhanh hơn, nhưng hắn đã hoàn thành những gì hắn phải làm và nhận được phần thưởng đáng ao ước, hơn nữa còn bất ngờ để Tiểu Hắc cũng nắm được một phần cơ duyên, điều này khiến Trần Hạo rất hài lòng.
Đối với những thứ khác, Vương gia là một mối đe dọa cho chính mình, và là một quả bom hẹn giờ đối với Hoa Hạ. Bây giờ quả bom này đã bị ép luân hồi, điều đó khiến mình mất một kẻ thù lớn và cũng giải quyết một mối nguy tiềm ẩn cho thế giới. Lần này làm gì thì cũng phải cho một chút công đức chứ.
Trần Hạo đang vui vẻ suy nghĩ, thì điện thoại vang lên, hắn lấy ra xem và thấy là Đới Vân gọi tới.
Mỉm cười, Trần Hạo kết nối và chủ động nói: “Đới Vân đạo hữu, có chuyện gì không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây