Ngày thứ hai, ánh mặt trời chiếu sáng khắp nơi, cảnh vật khôi phục hình dáng.
Sơn cốc vào giờ phút này hoàn toàn khác với ban đêm, oán khí không thấy đâu, sát khí không hiện ra, nếu như không phải thấy mặt đất không có cỏ cây sinh trưởng thì cũng nhìn không ra điều gì khác thường.
Ngay cả tượng của Chân Vũ Đế Quân đều trở nên bình thường, hương hỏa chi lực ẩn núp xuống.
Trần Hạo từ trạng thái đả tọa tỉnh lại, hoạt động thân thể một chút, để mèo mun và gà ngốc hộ vệ hắn hơn nửa đêm đi nghỉ ngơi, sau đó đi tới hướng sơn cốc.
Trong sơn cốc không có âm khí, không có sát khí, ánh sáng mặt trời chiếu cả ở những nơi hẻo lánh nhất, cũng không có gì khác thường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây