Mạc Thành Nguyên cười lạnh: “Bộ phim này tôi chỉ muốn trả ân tình cho hãng phim Sơn Ảnh, nói thật lòng, hai năm nay bọn họ làm việc quá tùy tiện, vì lợi nhuận mà bất chấp thủ đoạn, tôi coi trọng tác phẩm hơn, ông nhìn mấy diễn viên mà ông tìm đến đây xem, ai cũng là người mới, nam chính chưa từng đóng phim, nữ phụ thứ ba trước kia thậm chí còn là diễn viên quần chúng! Nữ chính này cũng chẳng yên ổn, haizz, đoàn phim lần này khó quản lý quá.”
Triệu Thế Tân an ủi: “Được rồi, cho dù có khó đến đâu thì ông cũng có thể giải quyết được, ông cứ yên tâm quay phim đi.”
Mạc Thành Nguyên nhìn sang, Triệu Thế Tân vội vàng cầu xin tha thứ: “Ông đừng nói mấy lời cảm động như vậy, tôi chịu không nổi đâu.”
“Ông nghĩ nhiều rồi.”
“…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây