Cho đến khi Triệu Tung Minh đi tới trước mặt, nhìn chằm chằm vào hắn, Ngụy Vô Nhai mới quay đầu lại nhìn Triệu Tung Minh, sau đó dùng giọng nói khàn khàn hỏi:
- Vị huynh đài này, có gì chỉ giáo? Sao ngươi lại nhìn ta lâu như vậy?
- Tuy ta không biết mặt ngươi, khí tức cũng rất xa lạ, nhưng ta luôn cảm thấy mình quen biết ngươi!
Triệu Tung Minh cũng rất khó hiểu, tại sao mình lại làm như vậy, nhưng chính là rất tự nhiên làm theo cảm tính.
Lúc này Ngụy Khiếu Đình cũng đi tới hỏi: - Nghĩa phụ, người sao vậy?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây