“Không được, nếu tiếp tục như vậy, Thiên gia chúng ta e là thật sự sẽ thua!”
Nhìn pháp khí không ngừng rơi xuống trên đỉnh đầu, một nữ đồng dung mạo thanh tú bước ra.
Người này chính là người mạnh nhất Thiên gia ngoại trừ bốn vị tu sĩ Linh Thánh cảnh, Đại trưởng lão Thiên gia, Thiên Mộng Dao.
Đừng nhìn cái tên Thiên Mộng Dao ôn nhu như vậy, nhưng nàng lại là người nổi tiếng nóng nảy.
“Đại trưởng lão, tiếp tục như vậy chúng ta sẽ nhanh chóng thất bại, đến lúc đó mấy chục tôn thần hồn sẽ gia nhập vào chiến trường của Gia chủ bọn họ...”
Vị trưởng lão bên cạnh Thiên Mộng Dao không nói tiếp.
Cũng không cần phải nói tiếp nữa.
Nếu có bảy vị tu sĩ Linh Thánh cảnh của hai nhà Lâm Tiêu ngăn cản, đến lúc đó bốn vị tu sĩ Linh Thánh cảnh Thiên gia e rằng ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có...
Đây không phải chỉ đơn giản là hư ảnh thần hồn của tu sĩ Linh Thần cảnh, mà là hư ảnh thần hồn được linh lực của mấy chục vạn tu sĩ gia trì!
Chỉ riêng mấy chục tôn thần hồn này e rằng đã đủ để đánh cho Đại Kim Nha bọn họ ra bã rồi!
“Tất cả nghe lệnh, dùng linh thạch lấp đầy vòng bảo hộ, dùng linh lực hỗ trợ ta thi triển Thiên Vũ Thần Thể!”
Nhị trưởng lão vội vàng hô: “Đại trưởng lão, không được! Thiên Vũ Thần Thể...”
“Câm miệng!”
Tam trưởng lão cũng khuyên nhủ: “Đại trưởng lão, Gia chủ chỉ bảo chúng ta phòng ngự...”
“Lắm lời, ta đánh chết ngươi!”
Các vị trưởng lão đều bị sự hung dữ của Thiên Mộng Dao dọa sợ.
Bình thường bọn họ đều sống dưới uy nghiêm của Thiên Mộng Dao, lúc này lập tức im miệng, bắt đầu lặng lẽ ném linh thạch vào vòng bảo hộ.
Trong cấm địa, bởi vì thần thức của Tuyết Mạc đã mạnh mẽ quét qua một lần, cấm chế nơi này cũng không còn tồn tại nữa.
Lúc này, mọi người đang quan sát tình hình bên ngoài.
“Hàn huynh đệ, Thiên Vũ Thần Thể này là cái gì?”
Hàn Bào Bào nghe thấy câu hỏi của Tuyết Mạc thì khóe miệng giật giật, ngươi cứ cho rằng ta biết sao?
Nhưng hắn thật sự biết.
“Thiên Vũ Thần Thể là một loại thể chất đặc biệt của tu sĩ Thiên gia.”
“Theo tin tức ta biết, đây hẳn là một loại thể chất chiến đấu, bình thường sẽ không giúp ích gì nhiều cho tu sĩ, chỉ khi được kích hoạt mới có thể tiến vào trạng thái chiến đấu.”
“Nghe nói, trước kia có một đệ tử thiên tài của Thiên gia, ở Linh Đan cảnh tầng ba đã kích hoạt Thiên Vũ Thần Thể, chém giết một tu sĩ Linh Anh cảnh tầng bảy!”
“Trời ạ, mạnh như vậy sao!”
Không chỉ ba người Thiên Cơ Tử, Kim Đại Hải, Lãnh Vân Trung giật mình, ngay cả Tuyết Mạc cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Hàn Bào Bào bình tĩnh lắc đầu nói: “Mạnh thì mạnh, nhưng nhược điểm cũng rất rõ ràng.”
“Tên đệ tử thiên tài kia sau khi chém giết kẻ địch liền chết ngay tại chỗ.”
“Hơn nữa, nghe nói loại Thiên Vũ Thần Thể này mỗi lần chỉ xuất hiện một người.”
“Người tiếp theo sở hữu Thiên Vũ Thần Thể nhất định phải đợi sau khi người trước đó chết!”
“Hơn nữa... Nghe nói loại Thiên Vũ Thần Thể này vốn đã trái với thiên đạo, cho nên tu sĩ thức tỉnh Thiên Vũ Thần Thể cả đời đều không thể đột phá đến Linh Đạo cảnh...”
“Còn có một điểm nữa, nghe nói tu sĩ sở hữu Thiên Vũ Thần Thể tính tình đều không tốt lắm, nghe nói Thiên Vũ Thần Thể đời nào cũng có khuynh hướng bạo lực gia đình, cho nên cơ bản là bọn họ đều không tìm được đạo lữ...”
“Ặc...”
Mọi người đều mặt đầy hắc tuyến.
Nhưng mọi người không phát hiện ra, một ánh mắt đầy âm hiểm lại như có điều suy nghĩ lướt qua Kim Đại Hải.
Kim Đại Hải đang hóng chuyện đột nhiên rùng mình một cái.
Kim Đại Hải nhìn về phía Thiên Cơ Tử bên cạnh hỏi: “Thiên Cơ Tử, ngươi có cảm thấy lạnh sống lưng không? Ta cảm thấy cấm địa này hình như có thứ gì đó không sạch sẽ!”
Thiên Cơ Tử nhíu mày nói: “Ngươi nghĩ nhiều rồi?”
Kim Đại Hải lắc đầu nói: “Ta tin tưởng trực giác của mình, từ sau khi ta tiến vào, ta luôn có cảm giác bị theo dõi!”
“Mẹ kiếp, nhất định là tên đánh lén ta đã lẻn vào cấm địa, chờ ta tìm được hắn, nhất định phải cho hắn biết cái gì gọi là nắm đấm to bằng bao cát!”
Thiên Cơ Tử “...”
Hắn rất muốn nói một câu, bằng hữu, ngươi thật can đảm!
Đúng lúc này, sắc mặt Tuyết Mạc ngưng trọng, nhẹ giọng nói: “Có cao thủ đến.”
Mọi người nghe vậy đều giật mình, người có thể được Tuyết Mạc gọi là cao thủ, e rằng ít nhất cũng là tu sĩ Đạo cảnh!
Ngay sau đó, một dòng nước ngưng tụ thành hình người trước mặt mọi người.
Một nam nhân trung niên đầu đội kim quan từ trong dòng nước bước ra.
Người tới nhìn qua khoảng năm mươi tuổi, đạo vận quanh thân lưu chuyển, cử chỉ toát ra khí phách.
Nam nhân trung niên ngẩng đầu nhìn trời, khinh thường nhìn xuống đám người Tuyết Mạc.
“Bản tọa, ối chà, chết tiệt...”
Nam nhân trung niên vừa đi được vài bước đã giẫm phải Vũ Vương, Vũ Vương cả người mềm nhũn còn trơn hơn cả vỏ chuối, nam nhân trung niên đang mải làm dáng liền ngã sấp mặt.
Thân hình nam nhân trung niên lóe lên liền đứng dậy, nếu không phải trên đầu còn đội kim quan và một cọng cỏ, e rằng mọi người đều cho rằng vừa rồi là ảo giác.
Nam nhân trung niên nhìn về phía Tuyết Mạc, thản nhiên nói: “Bản tọa chính là Thập Thất trưởng lão của Thánh địa Bắc Châu, Tiêu Tiêu Nhạc, vị đạo hữu này trông rất lạ mặt! Không biết đạo hữu đến từ nơi nào?”