“Chu chỉ huy, ngài đi chậm thôi, chốc lát cũng đừng quên đưa cho ta chiếc áo choàng tàng hình, nếu còn có thứ gì khác tốt thì cũng đều được a, ta không có kén cá chọn canh a.”
Lâm Tử Lạc nhanh chóng mở miệng nói khi nhìn thấy Chu Nghị Nhiên sắp ra khỏi cửa.
Chu Nghị Nhiên đã đi tới cửa nghe thấy liền loạng choạng suýt ngã xuống đất.
“Ta biết rồi!”
Cắn răng cắn lợi trả lời Lâm Tử Lạc, Chu Nghị Nhiên lập tức rời khỏi phòng họp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây