Thủ lĩnh rút tờ giấy từ trong chiếc hộp bên cạnh lên lau tay, tự nhủ: “Ngu xuẩn. Trừ chút xíu thực lực ra thì đầu óc chẳng có tí tẹo thông minh nào. Để ta xem xem lần này có bao nhiêu tên ngu xuẩn leo lên thuyền giặc của tên Báo Tử kia như ngươi.”
“Chẳng qua, ta thật tò mò không biết người có thể khiến cho Đại Ngốc cam tâm tình nguyện đi theo sau lưng là thần thánh phương nào.”
...
Thời gian một tiếng đã đến.
Lâm Tử Lạc cũng để xuống bát cơm bào ngư vừa ăn xong.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây