Hệ Thống Ăn Dưa Của Sủng Phi

Chương 27:

Chương Trước Chương Tiếp

Thật đúng là vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đã đến.

Lúc này Yến Xu mới vừa tắm xong ra cho nên chỉ mặc áo ngủ, ngay cả tóc cũng chưa kịp chải, chỉ có thể vội vàng đi đến cửa hành lễ: “Thần thiếp cung nghênh bệ hạ.”

Nói chứ, tuy rằng đã gặp mặt qua vài lần, nhưng đây là lần đầu tiên nàng công khai cung nghênh hắn, cho nên Yến Xu ít nhiều có vài phần không quen.

Ngược lại, Vũ Văn Lan lại khá là tự nhiên, hắn rũ mắt đánh giá nàng một phen: “Nàng mới tắm gội ra à?”

Trong nháy mắt, cảnh tượng thấy được trên nóc nhà lần trước đột nhiên hiện ra trong đầu hắn.

Yến Xu – cái gì cũng không biết – thành thật đáp: “Xin bệ hạ thứ lỗi cho thần thiếp vì không kịp chỉnh trang dung nhan ạ.”

【 Sao ngươi lựa đúng thời điểm dữ vậy! 】

Vũ Văn Lan gật đầu: “Xem ra Trẫm tới rất đúng lúc.”

Yến Xu: “???”

Cái gì gọi là “tới đúng lúc”?

Lại thấy hắn bước vào trong điện hai bước, nhìn giường chăn đã được trải tốt, bảo: “Vậy nghỉ ngơi thôi.”

Yến Xu: “… Vâng?”

Nghỉ… nghỉ ngơi gì cơ?

Trong lúc chưa hiểu đầu cua tai nheo gì, thái giám ngự tiền Phú Hải đã đáp một tiếng, sau đó ôm phất trần cúi đầu lui xuống.

Nhẫn Đông cũng lấy lại tinh thần đi theo ông ấy ra ngoài, trước khi đi còn đỏ mặt liếc nàng một cái.

Trong nháy mắt, trong điện chỉ còn lại hai người là nàng và hoàng đế.

Yến Xu không thể tin được nhìn về phía người nào đó: “Đêm nay bệ hạ muốn nghỉ ở đây ạ?”

Vũ Văn Lan nhàn nhã liếc nàng một cái: “Chứ không nàng cho rằng Trẫm lại đây để làm gì?”

Yến Xu: “…”

Thẳng thừng như vậy luôn sao?

Cứ… cứ vậy mà ngủ chung hả???

Trong lúc còn đang bối rối, người đàn ông kia lại nhìn về phía nàng, nhướng mày nói: “Còn không mau tới đây hầu hạ Trẫm cởi áo?”

Yến Xu: “???”

Còn muốn cởi áo?

Đương nhiên, nàng là hậu phi, cho nên chuyện này cũng xem như là bổn phận của nàng.

Nàng chỉ đành tiến lên hầu hạ hắn cởi áo.

Kỹ năng này nàng đã học từ lúc mới vào cung, không ngờ đến hôm nay cuối cùng cũng phát huy được tác dụng.

Tối nay Vũ Văn Lan mặc thường phục, so với triều phục phức tạp, nó đã xem như đơn giản hơn rất nhiều. Yến Xu thay hắn tháo mão, cởi ra đai lưng, sau đó lại cởi đến áo ngoài, chỉ trong chốc lát đã còn mỗi lớp áo trong.

Cách một lớp áo, nàng vẫn có thể mơ hồ nhìn ra dáng người cực tốt của hắn, vai rộng eo thon, vóc người thon dài, mùi Long Tiên Hương nhàn nhạt trên thân thể thấm vào chóp mũi, nói thật thì khá là dễ ngửi.

Nhưng mà hiện tại Yến Xu vẫn có vài phần gượng gạo, cho nên không có tâm tình nào thưởng thức.

Kế đó, lại thấy đối phương vô cùng tự nhiên mà đi về phía mép giường, sau đó còn không quên quay đầu lại hỏi nàng: “Còn không mau nhanh chân lên giường, chẳng lẽ muốn bị cảm lạnh à?”

Yến Xu: “…”

Giữa buổi đêm, đế vương tinh lực tràn đầy cùng với mỹ nhân vừa mới tắm xong, cảnh này vốn nên mang cảm giác ái muội, chỉ tiếc…

Yến Xu cạn lời, bởi vì hắn không phải là một người đàn ông bình thường.

Ha hả, muốn bắt nàng làm bia đỡ đạn thôi mà cũng cần diễn thật như vậy sao!

Vũ Văn Lan: “???”

Dạo gần đây, tôn nghiêm quân vương của hắn cứ bị con nhóc này giẫm đạp rất nhiều lần, không thể không nói, cũng nhờ thế mà sự nhẫn nại của hắn đã tốt hơn rất nhiều, dù lại nghe nàng ấy lén nói xấu mình nhưng hắn cũng không còn cảm giác muốn giết người nữa.

Có điều, hắn không hề có ý muốn bắt nàng làm bia đỡ cho mình hay gì cả.

Những lần thử trước chưa có lần nào thành công, cứ luôn đụng phải các tình huống ngoài ý muốn, hơn nữa bởi vì toàn phải lén lút cho nên thời gian ở chung quá ngắn ngủi, bởi vậy tối hôm qua hắn cũng thuận theo tình thế tấn chức cho nàng, nhờ đó mới có thể quang minh chính đại thăm dò suy nghĩ thật trong lòng nàng.

Đương nhiên, thời gian ở chung cũng phải dài hơn một chút mới được.

Tốt nhất là hai bên cùng chung chăn gối suốt một đêm.

Nhưng những thứ này không thể nói ra ngoài, cho nên hắn chỉ có thể vờ cười một cách bình thản: “Nàng là phi tử của Trẫm, cùng chung chăn gối với Trẫm không phải là chuyện đúng với lẽ trời đất xưa nay hay sao?”

Dứt lời, hắn lập tức xốc chăn lên chui vào nằm.

Yến Xu cứng họng nhìn hắn.

Gì vậy trời? Lại còn đúng với lẽ trời đất xưa nay?

Sao ba năm đầu ngươi không nhớ tới đám phi tử của ngươi đi?

Vũ Văn Lan tiếp tục nhìn nàng: “Còn ngượng ngùng cái gì, chẳng lẽ muốn Trẫm ôm nàng lên?”

Yến Xu chỉ có thể nói: “Thần thiếp không dám.”

Nếu đã không có đường lui, nàng quyết định mặc cho số phận:【 Bia thì bia vậy! Dù sao kẻ không bình thường có phải là ta đâu, để xem ngươi có thể làm gì được ta? 】

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 76%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)