Hệ Thống Ăn Dưa Của Sủng Phi

Chương 19:

Chương Trước Chương Tiếp

Yến Xu rụt cổ, lấy hết can đảm hỏi: “Không biết vì sao bệ hạ lại chọn cách xuất hiện như vậy?”

Vũ Văn Lan thuận miệng nói dối: “Đã qua giờ khóa cửa nên Trẫm không muốn kinh động đến người khác.”

Quy củ trong cung vô cùng nghiêm khắc, mỗi đêm vào đúng giờ Hợi là cửa cung chính đều phải khóa cửa, không được tùy ý đi lại. Cho dù là hoàng đế muốn tới hậu cung cũng phải gọi thái giám giữ chìa khóa để mở cửa mới được.

Mức độ đáng tin của lý do này khá cao cho nên Yến Xu không hỏi gì nhiều thêm, nhưng đột nhiên nàng nhớ tới một chuyện rất quan trọng, bởi thế vội vàng hỏi: “Vừa rồi thần thiếp không biết đó là bệ hạ. Bệ hạ, tay của ngài… có làm sao không ạ?”

Vũ Văn Lan nghiêm túc nói: “Đau lắm.”

Yến Xu hoảng sợ, nhanh chóng lấy đèn ra soi, chỉ thấy tay của hắn bây giờ đã sưng lên một cục, còn bắt đầu chảy máu.

Chậc, vừa rồi nàng đã dùng hết toàn bộ sức lực để cắn mà lại.

Nàng lập tức bị dọa sợ, vội quỳ xuống đất xin tha: “Thần thiếp không biết đó là bệ hạ, mong bệ hạ tha… tha tội. Hay là bây giờ thần thiếp mời ngự y cho ngài nhé?”

Vũ Văn Lan trầm mặt nói: “Nàng có biết nếu ngự y tới thì nàng sẽ bị phán vào tội danh gì không?”

Yến Xu sững sờ.

Cũng đúng ha, cắn hoàng đế chảy máu là tội chết đó, nếu như ngự y tới thì nàng có khác gì tự chui đầu vào tròng đâu cơ chứ?

Chậc, nàng thật đúng là xui quá mà! Làm gì có ai nửa đêm tự tiện mò vào phòng người khác nhìn lén đâu cơ chứ, chẳng lẽ hắn là bi3n thái!

Vũ Văn Lan: “…”

Mặc dù hắn không biết “bi3n thái” có nghĩa là gì, nhưng hắn có thể đoán được đó không phải là từ có ý tốt.

Lại nghe nàng nói tiếp: “Thần thiếp không có cố ý cắn ngài, thần thiếp tưởng là có d@m tặc…”

“…”

Từ này lại càng không phải là từ gì hay ho, hắn chỉ đành phải nói: “Thôi, để Trẫm về tự băng bó là được.”

Nói xong, hắn lập tức xoay người đi ra ngoài.

Yến Xu nhanh chóng hành lễ: “Cung… cung tiễn bệ hạ.”

Vũ Văn Lan dừng lại, quay đầu nhìn nàng nói: “Đừng để ai biết chuyện tối nay.”

Yến Xu lập tức ngậm miệng rồi gật đầu thật mạnh.

~~

Vũ Văn Lan về thẳng phòng ngủ của cung Càn Minh, đến khi nằm lên giường rồng, hắn mới phát hiện ra vết thương trên tay khá là đau nhức.

Cho nên hắn đứng dậy kêu: “Người đâu.”

Phú Hải nghe tiếng gọi lập tức đi tới, còn chưa kịp đáp lời thì mắt đã nhìn thoáng qua vết thương trên tay hắn, ông ấy lập tức trừng to mắt nói: “Bệ hạ…”

Vũ Văn Lan đưa tay lên ra hiệu ông ấy im lặng rồi nói: “Lấy thuốc thoa vết thương lại đây.”

Phú Hải chỉ đành vâng dạ một tiếng rồi vội vàng chạy đi lấy thuốc, không hề để cho bất cứ ai phát hiện.

Bôi thuốc thoa ngoài da cao cấp lên vết thương mang đến cảm giác lạnh lẽo kèm theo một chút nóng rát, Vũ Văn Lan nhíu mày nhịn đau, trong lòng lại không ngừng nhớ lại chuyện vừa xảy ra lúc nãy.

Sau đó càng nhớ thì hắn càng cảm thấy bản thân hắn hôm nay hành động rất là quái lạ.

Đêm hôm khuya khoắc, hắn đi qua đó rốt cuộc đã làm được cái gì?

Chẳng những không điều tra ra được cái gì có ích mà còn bị thương nữa.

Con nhóc kia nhìn mỏng manh yếu đuối thế mà lực cắn lại mạnh phết.

Chẳng lẽ là nhờ ăn nhiều?

Vũ Văn Lan đang suy nghĩ thì đột nhiên nghe được tiếng lòng của Phú Hải vốn đang băng bó vết thương cho hắn: 【 Ai cha mạ ơi, vết thương này của bệ hạ sao mà giống bị người cắn thế? Mà nhìn cái vết răng nhỏ bé này xem, nhất định là của nữ rồi. Ôi trời, vừa rồi bệ hạ đã đi làm gì…】

“Kín miệng một chút.” Vũ Văn Lan trầm giọng xuống nói.

Phú Hải giật mình, vội vàng thưa vâng.

Đợi Phú Hải băng bó vết thương cho hắn xong thì hắn vẫy vẫy tay bảo Phú Hải rời đi.

Nằm xuống giường, Vũ Văn Lan lại không hề có chút buồn ngủ nào, hắn không nhịn được lại tiếp tục suy nghĩ chuyện vừa rồi.

Từ phản ứng tối nay của con nhóc kia thì có thể thấy được lá gan của nàng rất nhỏ, cho nên nàng hẳn không phải là mật thám.

Nhưng đáp án mà hắn muốn tìm kiếm thì vẫn chưa có lời giải.

~~

Sáng sớm ngày hôm sau, Chu quý phi vừa mới rửa mặt trang điểm xong, còn chưa kịp ăn sáng thì An tần đã dẫn theo Vương chiêu nghi tới bái kiến nàng ta.

Chờ tới lúc nghe xong chuyện mà hai người tới bẩm báo, Chu quý phi vừa kinh ngạc lại vừa nghi ngờ hỏi lại: “Hôm qua Thái Hậu gọi Lý mỹ nhân đến? Lúc đó bệ hạ cũng ở đó? Vì sao bổn cung không nghe ai nói chuyện này?”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 76%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)