Hệ Thống Ăn Dưa Của Sủng Phi

Chương 14:

Chương Trước Chương Tiếp

Vũ Văn Lan: “???”

“Quán quân giải cung đấu mùa trước” là cái gì?

Là đang khen Thái Hậu rất giỏi à?

Đương nhiên cái này cũng không phải là trọng điểm.

Hắn nhìn về phía nàng, hờ hững hỏi: “Nàng là người ở chỗ nào của Thanh Châu?”

Yến Xu sửng sốt, hoàng đế đang nói chuyện với nàng hả?

Vũ Văn Lan: “…”

Hoàng đế?

Hay lắm, đúng là ít khi nghe thấy phi tần trong cung xưng hô hắn như thế này.

Mà nội tâm của Nhẫn Đông – cung nữ đến chung với Yến Xu – lại vô cùng hân hoan:【 Trời… trời đất ơi! Cuối cùng bệ hạ cũng nói chuyện với chủ tử rồi!!! Chủ tử sắp thăng chức, sắp trở thành người được sủng ái nhất hậu cung rồi!!! Hương thân phụ lão ở huyện An Đức ơi, chủ tử đã giúp chúng ta nở mày nở mặt rồi nè!!! 】

Vũ Văn Lan: “…”

Linh tinh lang tang cái gì không biết.

Có điều nếu như vậy, xuất thân của nàng hẳn là không có vấn đề?

Yến Xu đáp: “Thần thiếp là người của huyện An Đức ở Thanh Châu.”

Nói xong, nàng lặng lẽ nhìn hắn một cái, sau đó không nhịn được hít hà một hơi:【 Nhìn gần còn đẹp trai hơn khi nhìn xa nữa! Đây đúng là gương mặt hoàn mỹ như nặn tạo hình game trong truyền thuyết! Quả thật là 360 độ không góc chết mà!!! 】

Vũ Văn Lan: “???”

“Góc chết”? “Gương mặt hoàn mỹ như nặn tạo hình game”?

Là sao?

Vì sao có đôi lúc hắn không thể hiểu được tiếng lòng của cô gái này?

Ngay sau đó, hắn lại nghe nàng thở dài trong lòng:【 Thật là quá phí phạm của trời! Ông trời ơi, sao ông lại để một soái ca như thế bị liệt dương, lương tâm của ông không đau sao!!! 】

Vũ Văn Lan: “…”

Tốt lắm, nhờ bị kích thích lần thứ hai, cuối cùng hắn cũng nhớ tới chuyện chính: “Trong nhà nàng làm gì, có những ai?”

Yến Xu ngoan ngoãn như một chú thỏ trắng bé nhỏ, cúi đầu nói: “Cha của thần thiếp là chủ bộ của huyện An Đức, trong nhà còn có bà nội, mẹ và một người em trai.”

Trong lòng lại mắng:【 Ngươi còn có mặt mũi hỏi à? Đang yên đang lành đi tổ chức tuyển tú làm cái gì? Làm gia đình của chúng ta bị chia cắt! Nếu cho ngươi không được gặp cha mẹ trong ba năm thì ngươi cảm thấy như thế nào? 】

Vũ Văn Lan: “???”

Cái gì gọi là “còn có mặt mũi hỏi”???

Đây quả thực là lời nói bất kính nhất mà hắn nghe được từ trước tới nay!

Hắn nên bắt nàng ngay tại đây mới đúng!

Nhưng nếu ra tay ngay bây giờ thì sẽ rút dây động rừng, mà hắn còn chưa nghe thấy được đáp án mà mình muốn biết.

Vì thế hắn nhịn rồi lại nhịn, cố gắng duy trì sắc mặt bình thường nói tiếp: “An Đức cách kinh thành có hơi xa, trên đường chắc nàng vất vả lắm nhỉ.”

Vừa dứt lời, người trong điện đều lấy làm kinh hãi.

Đây là lần đầu tiên bệ hạ nói nhiều như vậy với phi tần!!!

Thậm chí còn quan tâm nàng có vất vả hay không khi đang trên đường vào kinh thành???

Phải biết rằng trước đây, cho dù là Chu quý phi thì cũng không được bệ hạ ban cho dù chỉ là một ánh mắt!

Mọi người rối rít nhìn về phía Yến Xu.

Chỉ thấy nàng cụp mi rũ mắt đáp: “Dù có cách muôn trùng sông núi, chỉ cần có thể được bầu bạn bên cạnh ngài, thần thiếp vui vẻ vô cùng.”

【 Cút con mẹ mài đi! Ta phải đi ròng rã cả một tháng trời đấy! Tên huyện lệnh đần thối kia vì vinh hoa phú quý mà không tiếc hy sinh hạnh phúc của người khác, hại bà đây phải ở nơi này sống cô độc như phụ nữ vắng chồng, khác gì ngồi tù không cơ chứ, chờ có cơ hội ta nhất định phải cho ông ta biết mặt mới được! 】

Vũ Văn Lan: “…”

Thôi thôi, hắn gần như đã quen rồi, mặt ngoài nhìn cô gái này có vẻ rất nghe lời, nhưng bên trong lại đúng là kẻ bất tuân.

Đương nhiên, lúc này hắn cũng không thể nghe được tiếng hệ thống đang nói chuyện với Yến Xu:【 Thứ nhất, thân là một phi tử, bà phải trở nên nổi bật, phải chiếm được sự sủng ái của hoàng đế. 】

Yến Xu:【…】

Nhiệm vụ này thực sự có hơi khó khăn đấy.

Một suy nghĩ chợt lóe qua, nàng nhớ trừ《 Tố Nữ Chân Kinh 》hay《 Sách Quý Về Kỹ Thuật Phòng The 》 ra, hình như còn có một cách châm cứu hồi xuân cũng rất có hiệu quả, nghe nói một vị hoàng đế nào đó của triều cũ đã từng dùng nó để dưỡng sinh, cho dù năm sáu mươi tuổi rồi mà vẫn cường tráng giống hệt thanh niên…

Vũ Văn Lan nghe mà khóe mắt giật giật, phương pháp châm cứu hồi xuân???

Sao cả chuyện này mà nàng cũng biết vậy?

Hắn cố gắng giữ cho lông mày đừng nhúc nhích, lại mở miệng lần nữa: “Cha của nàng đã nhậm chức bao lâu rồi? Trước giờ ông ấy vẫn luôn nhậm chức ở An Đức sao?”

Yến Xu đáp: “Bẩm bệ hạ, từ lúc thần thiếp có ký ức đã thấy cha làm chủ bộ ở huyện An Đức rồi ạ, mười mấy năm trôi qua vẫn không hề thay đổi.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 76%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)