Nghĩ đến đây, Trương tài nhân lại dặn dò: “Ngươi tiếp tục hỏi thăm đi, nếu có tin tức gì mới lập tức nói cho ta.”
“Vâng ạ.” Xuân Nga vội gật đầu.
~~
Lúc này, Lệ tần đang đứng ngồi không yên trong điện Ỷ Mai.
Thấy tiểu thái giám Trương Bảo tới gần, nàng ta vội hỏi: “Có tra được chưa? Tin tức truyền ra từ đâu?”
Trương Bảo nói: “Tiểu nhân tra được rồi ạ, chuyện này được truyền từ miệng của một cung nữ của điện Lâm Hoa khi nàng ta đến Tư Uyển Xử.”
Điện Lâm Hoa?
Cung nữ Lục Tụ nói: “Đó chẳng phải là nơi ở của Trương tài nhân sao?”
“Đúng vậy.” Trương Bảo cũng gật đầu: “Nghe nói nhà mẹ đẻ của Trương tài nhân là cục dệt may của Kinh Phủ, từng hối lộ nhiều nơi trong cung, có rất nhiều người quen.”
“Giỏi cho một ả tiện nhân!” Lệ tần cắn răng: “Hôm qua ta chỉ nói ra vài câu nói thật, thế mà ả ta lại dám đến trả thù cơ đấy, hừ, vô duyên vô cớ tung ra lời đồn về cô của ta, còn làm bẩn trong sạch của phủ Vĩnh Lương Bá của ta?”
Lục Tụ và Trương Bảo vội vàng hùa theo: “Nương nương, đây là chuyện lớn, tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ được!”
Một ả tài nhân nho nhỏ mà cũng dám xúc phạm đến nương nương cao hơn mình mấy cấp bậc, người này quả thực là to gan lớn mật!
Lệ tần cười lạnh nói: “Tốt thôi, ả ta thích nói thích hát đúng không? Vậy để ta cho ả ta biết sự lợi hại của ta!”
~~
Khi bị dị ứng, chỉ cần cách ly nguyên nhân gây dị ứng là sẽ hết ngay, cho nên mặt ngoài thì Yến Xu cáo bệnh, nhưng trên thực tế nàng vẫn làm ổ trong điện ăn ngon uống tốt.
Mà Trương tài nhân lại khác.
Nàng ta đột nhiên phát sốt vào nửa đêm, vừa nôn mửa lại vừa tiêu chảy, phải uống thuốc đắng tận hai ngày mới hết, nhưng chuyện này vẫn chưa kết thúc, bởi vì không biết vì sao giọng nói của nàng ta lại trở nên khàn khàn như thể một người đàn ông râu rậm vậy, vô cùng đáng sợ.
Trong hậu cung này, nếu xét về diện mạo thì nàng ta không quá xuất sắc, cho nên thứ duy nhất có thể dựa vào chính là ngón giọng của mình, bây giờ giọng nói bị hủy, đương nhiên nàng ta hận đến chết đi sống lại.
Trương tài nhân cắn răng bỏ ra một số bạc lớn, rốt cuộc cũng tra được một chút dấu vết, thì ra là nàng ta bị người ta bỏ thuốc, thứ đối phương muốn hủy chính là giọng nói của nàng ta.
Trương tài nhân giận quá mất khôn, muốn đến trước mặt Thái Hậu để cáo trạng. Có điều trong cung đang có không biết bao nhiêu người thầm hận nàng ta vì dám cướp hết nổi bật trong bữa tiệc tiễn đưa năm cũ, cho nên đương nhiên sẽ không để cho nàng ta được như ý…
~~
Khi Nhẫn Đông tới báo cáo, Yến Xu đang làm ổ trên giường đất, trong tay cầm bút chuẩn bị viết chữ.
Chờ Nhẫn Đông nói xong, nàng mới ra vẻ dày dạn kinh nghiệm than thở: “Cây cao đón gió lớn, quả nhiên khiêm tốn mới giữ được cái mạng mà!”
Nhẫn Đông gật đầu thật mạnh: “Ai bảo nàng ta có ý xấu trước làm chi, đáng đời!”
Nói xong, nàng ấy lại hiếu kỳ hỏi: “Chủ tử ơi, ngài viết cái gì thế ạ?”
Yến Xu nói: “Rảnh rỗi quá không có việc gì làm, cho nên ta muốn thử viết tiểu thuyết xem sao.”
Nàng đã ăn qua nhiều dưa như vậy, mỗi “quả” đều khúc chiết ly kỳ làm người xem trố mắt không thôi, nhưng dưa hay thế mà nàng lại không thể chia sẻ với ai, nếu vậy không bằng chỉnh sửa lại rồi viết thành tiểu thuyết, nói không chừng một ngày nào đó còn có thể xuất bản, đến lúc đó là có thể hốt bộn tiền rồi.
Nói xong, nàng vừa định đặt bút xuống viết thì lại thấy tiểu cung nữ Liên Tâm tiến vào bẩm báo: “Thưa chủ tử, Thái Hậu có chỉ, cho mời ngài đến cung Từ An để nói chuyện ạ.”
Thái Hậu tìm nàng?
Yến Xu có chút ngoài ý muốn.
Nhẫn Đông thì lại có phần căng thẳng, nàng ấy nhỏ giọng nói: “Đừng nói là chuyện của Lệ tần và Trương tài nhân…”
—— Bởi vì chuyện của cô của Lệ tần chính là do nàng ấy cải trang thành cung nữ của điện Lâm Hoa truyền ra.
Yến Xu bình tĩnh nói: “Hẳn là không phải đâu.”
Dựa theo tình cảm giữa nàng và hệ thống, nếu thật sự có chuyện gì không tốt thì nó đã báo trước cho nàng rồi.
Đương nhiên, mặc kệ là tốt hay xấu, nếu Thái Hậu đã cho mời thì nàng phải đi, cho nên nàng vội vàng xuống giường thay quần áo ra cửa.
~~
Lúc này, trong ngự thư phòng của cung Càn Minh, cẩm y vệ đang bẩm báo với quân vương.
“Lần này vi thần đến huyện An Đức của Thanh Châu điều tra, Lý mỹ nhân đúng là người ở Thanh Châu, cha Lý Hoài Chí là chủ bộ của huyện An Đức, mẹ Chu thị ở nhà quản lý việc nhà và chăm sóc mẹ chồng, Lý mỹ nhân còn có một người em trai ruột là Lý Thiên Thụy, tuổi mụ mười bảy, năm nay thi huyện có thành tích rất tốt.”