.
Sau lưng truyền đến nhiệt độ và hô hấp nặng nề của anh, khiến trong lòng Cảnh Vinh rung chuyển. Sắc mặt lạnh lùng vừa rồi chậm rãi dịu xuống, trở nên nhu hòa hơn nhiều.
Cậu đem tay Ôn Diễn Chi từ trên vai mình xuống, nhẹ giọng nói: “Anh đi ra chỗ này với em.”
Ôn Diễn Chi không chịu buông cậu ra, giống như đứa bé hư hỏng bướng bỉnh ôm cậu. Cứ như chỉ cần buông tay, ảo giác này sẽ biến mất.
Cảnh Vinh cảm nhận được bất an trong lòng anh, trong lòng cậu hơi hơi cảm thấy có lỗi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây