.
Hai người cách nhau không gần không xa. Dư Trạch Nghiêu đứng ở cửa, có thể thấy rõ ràng trong hốc mắt cô nổi lên một mảng nước mắt.
Trong mắt cô tràn đầy thất vọng cùng bị thương.
Hai tay xuôi bên người anh nắm chặt, vừa buông ra, lại nắm chặt.
Một chữ đơn giản 'là', trước đây anh chưa bao giờ cảm thấy nặng nề như vậy. Hít sâu mấy hơi, anh mở cửa nhưng không đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây