.
Cô không khỏi bước nhanh hơn. Dư Trạch Nghiêu đi theo phía sau, nhìn cô càng chạy càng nhanh, lại lo lắng nghĩ cô bị đụng rất nghiêm trọng.
“Cảnh Dự, đứng lại!”
Cảnh Dự không nghe anh, cũng không lên tiếng trả lời.
Anh mất kiên nhẫn. Người nọ chân dài hơn, chạy vài bước đã dễ dàng vượt qua cô, trước khi đến cầu thang đã bắt được cô. Giữ chặt bả vai cô, có chút bất đắc dĩ lại có chút buồn bực nói: “Sao anh bảo em dừng lại em lại càng chạy nhanh hơn vậy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây