.
Cô nhìn anh: “Tại sao anh lại bị thương ở trên môi? Có phải các anh gặp kẻ bắt cóc hay không? Cả anh mà tên bắt cóc cũng dám ra tay, bọn họ sẽ không làm gì với Cảnh Vinh chứ?”
Cảnh Dự càng hỏi, trong lòng càng bất an. Hỏi đến cuối cùng, vành mắt nong nóng, hốc mắt đỏ ửng ẩn chứa một tầng sương. Cô không muốn để anh nhìn thấy bộ dạng yếu đuối của bản thân mình như vậy, đầu nghiêng một bên, tránh nhìn thẳng vào mắt anh.
Càng làm như thế, ngược lại càng làm cho Dư Trạch Nghiêu đau lòng không thôi.
Anh nghiêng người nằm xuống, hai tay chế trụ cái ót cô, đem mặt cô vùi vào ngực mình. Nhiệt độ cơ thể trên người đàn ông, chặt chặt chẽ chẽ bao phủ cô, trong một cái chớp mắt, giống như chạm vài nơi mềm yếu nhất sâu bên trong lòng người, nước mắt Cảnh Dự tuôn ra ngày càng nhiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây