.
“Tiên sinh.” Anh vừa mới xuống xe, quản gia đã ra đón.
Dư Trạch Nghiêu mệt mỏi đưa áo khoát cho quản gia, chỉ hỏi: “Cô ấy đâu?”
Quản gia vừa nghe liền biết anh nói ai, cung kính đi theo phía sau, trả lời: “Cảnh tiểu thư đợi ngài suốt một buổi tối. Sáng sớm hôm nay, cô ấy chờ ở dưới lầu, suốt đêm cô ấy đều không ngủ chờ ngài.”
Nghe được quản gia nói, ánh mắt Dư Trạch Nghiêu càng thêm ủ dột. Quản gia có lẽ sẽ hiểu lầm, nhưng trong lòng anh lại rất rõ ràng minh bạch, Cảnh Dự chờ không phải là anh, mà là tin tức của Cảnh Vinh. Nhưng tin tức này, làm anh không thể nào mở miệng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây