.
“Báo cảnh sát? Thân bại danh liệt?” Dư Trạch Nghiêu lặp lại mấy chữ này, anh chẳng những không sợ hãi chút nào, mà ngược lại còn khen ngợi cô: “Đây đúng là một chủ ý rất tốt. Vậy bây giờ em đi đến đồn cảnh sát đi, còn đứng ở đây làm gì?”
Người đàn ông này, đúng là không sợ trời không sợ đất!
Những lời uy hiếp của cô, chỉ khiến cho anh cảm thấy buồn cười.
Cảnh Dự cắn cắn môi: “Anh giao ba tôi ra đây, tôi sẽ coi như chưa từng phát sinh chuyện gì.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây