.
“Tôi nói.” Cảnh Vinh quả nhiên chịu thua.
Ôn Diễn Chi cúi thấp đầu giả vờ tìm. Nghe nói như vậy khóe môi lặng lẽ nổi lên nụ cười giảo hoạt. Mình dù gì sống 29 năm đầu, chẳng lẽ không không trị được một thằng nhóc chưa tới 18 tuổi, còn chưa đủ lông.
“Vậy cậu nói đi.” Anh đem điện thoại di động chậm rãi cất đi, sửa sang lại vẻ mặt tươi cười mới ngẩng đầu lên.
Cảnh Vinh trầm tĩnh nhìn anh: “Anh đáp ứng tôi trước, chuyện tôi đi làm không thể nói với chị tôi .”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây