.
“Thịnh Nghị...”
Lương, Thịnh, Nghị.
Thì ra, cô vẫn còn cẩn thận nhớ đến.
Hai chữ, như kim đâm vào tai, hô hấp Dư Trạch Nghiêu nặng thêm mấy phần, cúi đầu nhìn cô gái trong ngực mờ mịt không rõ, đôi mắt thâm trầm hơn. Cao thâm khó lường, tầng tầng hận ý lạnh thấu xương
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây