.
“Trả tiền!” Anh để tiền xuống, đứng dậy rời đi, đoạn tuyệt nhìn Dạ Lan thêm lần nào.
Dạ Lan ngồi đó, nhìn bóng lưng kia, khuất nhục cắn môi, hốc mắt ửng đỏ.
Cho nên, anh đây là cự tuyệt đề nghị của mình rồi?
Cô cúi đầu, ảo não đánh đầu mình. Ngu ngốc! Tại sao đột nhiên nói ra đề nghị sắc tình đó? Bây giờ còn bị anh cự tuyệt!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây