.
“Để mình đưa cô ấy về đi.” Đường Kỷ Phong rút ly rượu trong tay cô ra, đưa cho nhân viên phục vụ vừa đi qua đó, rồi nói với Phó Vân Khuynh nói: “Cậu cứ đi làm việc của mình đi, không cần phải để ý đến cô ấy.”
Phó Vân Khuynh nhìn hai người, rồi gật đầu: “Vậy mình đi trước.”
Đến lúc này Dạ Lan mới hoàn hồn lại, hai tay cô ôm lấy cánh tay của Phó Vân Khuynh, thay đổi thái độ vừa nãy: “Anh Vân Khuynh, anh trai em đã nhờ anh đưa em về, sao anh lại có thể giao em cho người khác?”
Phó Vân Khuynh vô cùng đồng tình liếc mắt nhìn Đường Kỷ Phong đen mặt đứng ở bên cạnh, anh chọt vào trán của Dạ Lan: “Đúng là con nhóc không có lương tâm mà. Cậu ấy là người khác sao? Em còn sợ cậu ấy ăn em?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây