.
“Chị dâu, chị sao vậy?” Dạ Lan thấy vậy, vội vàng thả hai bát chè xuống, lo lắng chạy theo sau.
Thím Quế đứng ở ngoài nhìn vào, có thể nghe thấy tiếng nôn ọe ở bên trong. Chân mày nhíu chặt, nghĩ ngợi một chút dường như nghĩ ra được cái gì, trong mắt sáng lên. Thả chén trong tay xuống, vội vàng đi ra ngoài.
“Chị dâu, chị cảm thấy dạ dày không thoải mái à?” Dạ Lan rút khăn giấy đưa tới trước mặt Thư Niên, vỗ nhẹ lưng cho cô ấy để cô ấy cảm thấy thoải mái hơn: “Hay là để em gọi chị Vân Khê tới xem một chút nhé?”
Có lẽ vì buổi sáng chưa ăn gì nên Thư Niên cũng không nôn ra gì cả. Cầm khăn giấy, lau miệng, cô ấy lắc đầu: “Đừng phiền phức như vậy, lát nữa hôn lễ bắt đầu rồi, đừng để mọi người lo lắng!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây