.
Dạ Lan mặc một bộ đồ sang trọng, sợ hãi đứng im tại chỗ, nhìn anh nhanh nhẹn để xe vào trong bãi đậu. Trong đêm tối lờ mờ không thể nhìn rõ bóng dáng người đàn ông ngồi trong khoang xe nhưng mà Dạ Lan vẫn cố chấp nhìn. Cho dù chỉ là một bóng dáng mờ ảo nhưng cô cũng đã cảm thấy đủ rồi.
Đến khi cửa xe mở ra, bóng dáng kia đi xuống, cô mới ép buộc bản thân di chuyển tâm mắt, đi vào một quán ăn ven đường.
Thích một người là có cảm giác gì chứ? Cho tới bây giờ, Dạ Lan mới thật sự hiểu, không phải là ngọt ngào mà thật chát, chua, là khổ.
——
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây