.
“Còn lạnh không?” Anh vừa điều chỉnh điều hòa trong xe, vừa hỏi.
“ Ừ, lạnh...” Dạ Lan nhíu chặt mày đẹp lại, xoa xoa cánh tay đang lộ ra bên ngoài của mình, dường như vẫn cảm thấy lạnh, cô lại rúc đôi chân trắng như tuyết đang lộ ra bên ngoài vào trên ghế.
“Thời tiết như thế này, mà em còn dám mặc ít như thế. Nếu bị cảm lạnh, thì chỉ có em khó chịu thôi đấy.”
Dạ Lan từ từ mở đôi mắt to đang mờ mịt ra, cô khẽ cười: “Nếu vào quán bar mà mặc quá nhiều, thì nhìn rất quê mùa...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây