Dạ Lan cầm ví tiền đi ra. Đường Kỷ Phong thay quần áo khác mới ra cửa, trước khi đi còn không quên dặn dò cô: “Ngoan ngoãn ở trong phòng, đứng có chạy lung tung. Ngồi máy bay lâu như vậy, mệt mỏi thì nằm trên sofa ngủ một lúc.”
“Tuân lệnh!” Dạ Lan lấy giày nhỏ trắng, chân nhỏ trắng nõn mềm mại đưa Đường Kỷ Phong ra cửa.
20 phút sau.
Đường Kỷ Phong lên lầu.
Ấn chuông cửa, vang lên chừng mấy tiếng cũng không có ai mở. Anh gõ cửa, cũng không có thanh âm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây