.
Cô im lặng như vậy, đối với Dạ Yến mà nói chính là ngầm thừa nhận. Trong lòng Dạ Yến đau nhói, cười lạnh: “Thư Niên, anh nhớ anh đã từng nhắc nhở em. Người phụ nữ mà tôi coi trọng thì không thể đi đâu!”
Ánh mắt Thư Niên tối lại: “Anh muốn thế nào?”
“Em thử nói xem!” Trong ánh mắt đen láy của Dạ Yến, có vài phần tàn khốc: “Anh muốn bẻ gãy cánh của em cũng chỉ là chuyện dễ dàng. Anh không muốn em đến nước M thì cũng rất dễ, cũng chỉ cần một số điện thoại là có thể giải quyết!”
Cả người Thư Niên run lên, sống lưng lạnh toát.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây