.
“Làm sao vậy?” Thư Niên thấy anh nhìn cô không nhúc nhích, nhẹ nhàng hỏi một tiếng.
Dạ Yến hoàn hồn nhận lấy lọ thuốc, thuận tay kéo cô qua, ôm eo anh: “Mấy ngày tới ở đây ngoan ngoãn chờ anh trở lại. Sau khi trở về chúng ta kết hôn, còn chuyện gặp ba mẹ đều để sau hãy bàn.”
Thư Niên ừ một tiếng, gật đầu.
Dạ Yến đặt cằm lên đầu cô, thỏa mãn thở ra một tiếng, xem ra lần này đi công tác phải nhanh chóng trở về mới được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây