.
Dạ Yến nhìn vậy cũng thở phào theo, anh nhếch môi mỉm cười, ánh mắt chuyển qua chuyển lại trên người Thư Niên.
Minh Uyển Quân không lơ là, lập tức chạy vào phòng bếp lần nữa, vừa đi, vừa vui vẻ nói: “Còn một món ăn cuối cùng, để mẹ đi vào nấu nốt.”
Bởi vì dè đặt, nên giọng nói của bà rất nhẹ. Cho nên, giống như bà đang nói với bọn hắn, làm lại như đang lẩm bẩm nói với mình.
Thư Niên không để Minh Uyển Quân đi, nhưng mà, điều này không đại biểu cho việc cô tha thứ. Cho nên, không khí trong cơm tối, cũng không được tốt lắm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây