.
Mưa quá lớn, bóng đêm bao trùm bốn phía, không thể phân biệt được trên mặt cô là nước mưa hay nước mắt.
Dạ Yến đột nhiên bước thẳng tới, vươn tay ra, năm ngón tay chôn vào mái tóc ướt đẫm của cô, giữ lấy ót của cô. Anh cúi người xuống, dùng sức ngậm lấy môi của cô. Hơi thở mãnh liệt của đàn ông, mang theo sự bướng bỉnh và sự bá đạo bẩm sinh cùng xâm nhập tới, chóp mũi của Thư Niên chua xót hơn, nước mắt càng ngày càng nhiều.
Nếu như cô còn có chút lý trí, tỉnh táo hơn, thì lúc này, cô đã đẩy anh ra rồi. Nhưng mà, tay của cô, rơi vào trên người anh, lại níu lấy áo ngủ mỏng manh của anh. Khó có thể kiểm chế, cô ngẩng đầu lên, nhón chân lên, đón nhận nụ hôn triền miên, khổ sở, nhưng lại tràn đầy say mê của anh.
Rốt cuộc, cô vẫn chịu thua...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây