.
“Một câu xin lỗi là được sao? Anh xem, anh đánh chồng tôi bị thương ra sao! Tôi phải báo cảnh sát, kiện anh đả thương người, đi, anh đi theo tôi!” Người phụ nữ kia kéo Hướng Mộc Dương đi ra ngoài.
Hướng Mộc Dương không nghĩ tới sẽ bị đeo bám như vậy, nhíu mày, dùng sức rút tay mình ra.
“Số tiền này đủ cô nuôi 10 người bị thương.” Anh ta không nhịn được rút cọc tiền trong ví ra, ném cho người phụ nữ, trong lòng còn nhớ chuyện Thư Niên và Dạ Yến: “Tôi không có thời gian quấy rồi hai người. Sau này, không muốn bị thương nữa thì tìm một nơi tốt, nơi này là công cộng. Đỡ cho bị người khác hiểu lầm là vụng trộm!”
“Đây là sở thích của vợ chồng tôi, thế nào? Làm phiền anh? Hay là nói, anh bất mãn, thấy vợ chồng chúng ta có quan hệ tốt, hâm mộ, ghen tỵ?” Người phụ nữ nói chuyện sắc bén, không thuận theo không buông tha, cuối cùng nhận tiền, không đuổi theo nữa. Hướng Mộc Dương vứt rác xong, đi tới thang máy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây