.
Dạ Yến hơi dùng sức, ôm cô trở lại vào lòng. Cô phản kháng đẩy đẩy bả vai của anh chút, Dạ Yến đè ngón tay lên môi cô: “Suỵt, đừng lên tiếng.”
Thế nào?
Thư Niên ngừng thở, lắng tai nghe.
Đúng như dự đoán, nghe được một giọng nói quen thuộc đi từ xa đến chỗ này: “Tại sao em lại đến chỗ này?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây