.
“Em đang tức giận?” Hướng Mộc Dương hỏi.
“Không có.” Thư Niên trả lời rất lạnh nhạt, không có chút ưu tư dư thừa: “Tôi bây giờ bề bộn nhiều việc, có chuyện gì tối rồi chúng ta hãy nói.”
“Thư Niên, em đừng cúp!” Hướng Mộc Dương cất giọng, gọi cô lại: “Tối qua anh biết anh không nên đi mà không nói lời nào với em, nhưng anh gặp một người bạn rất quan trọng, rất nhiều năm không gặp. Sau đó… Bọn anh uống nhiều, cho nên em gọi điện thoại anh không nghe được.”
Thư Niên im lặng nghe Hướng Mộc Dương vội vã giải thích với mình, thậm chí nói dối.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây