.
“...” Gương mặt Thư Niên đỏ như máu.
Nhìn mặt Dạ Yến vùi vào trong gối ngủ ngon, trong lúc nhất thời cô không biết nói gì.
“Giúp tôi đấm bóp.” Dạ Yến nhắm hai mắt nằm sấp ở trên giường, tay vòng ra sau lưng đấm đấm, lẩm bẩm nói: “Ngủ trên ghế salon cho nên người tôi bây giờ chỗ nào cũng thấy đau.”
Trên mặt anh có mấy phần lười biếng, bộ dạng bệnh tật ốm yếu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây