.
Hồ Dương đắc ý: “Thật ra cũng không làm gì, xế chiều hôm nay, tan học liền cho cô ta uống chút nước. Rồi ném cô ta vào khách sạn, chờ đến khi cô ta tỉnh lại, muốn phóng túng thế nào thì phóng túng!”
“Con mẹ nó, các cậu muốn cưỡng gian cô ta?” Dạ Yến gầm nhẹ.
“Chúng tôi cũng không có can đảm đó! Chỉ gắn vài camera trong phòng cô ta, chụp dáng vẻ cô ta phát dục mà thôi. Sau này lấy uy hiếp cô ta, xem cô ta còn dám tùy tiện trừ điểm chúng ta nữa hay không. Lão đại, cậu nói đi, có phải chúng tôi rất thông minh không?”
“Thông minh cái đầu cậu! Bệnh thần kinh!” Dạ Yến xuống giường, qua loa thay quần áo. Chuyện này không thể đùa giỡn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây