240: Lại tới lúc mở bảo rương.
Phụ tá tức giận bất bình, nhưng nghĩ đến Pháp Tướng Tông Sư đã phơi thây ngoài hoang dã, trong lòng phát lạnh, không dám mở miệng nói tiếp, Đậu Trường Sinh lòng dạ nhỏ như lỗ kim cũng không phải là hư danh.
Đậu Trường Sinh rời khỏi phủ Thái Thú, bị gió lạnh ập tới thổi qua mặt, ánh sáng trong con ngươi màu trắng bạc nhạt nhoà, Đậu Trường Sinh âm thầm cười khổ, xem ra phải giải quyết sớm, không thể cứ tiếp tục kéo dài được nữa.
Sức ảnh hưởng của huyết mạch chiến thần với bản thân hắn thật sự quá lớn, một người luôn ổn trọng như mình thế mà lại làm ra chuyên bắt nạt một quận Thái Thú, nhớ lại sắc mặt uất ức và thấp thỏm đó của Thái Thú Thanh Quận.
Đậu Trường Sinh thở dài trong lòng, người ta cũng có dễ dàng gì đâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây