Khuôn mặt Cố Âm mỉm cười: “Kim Dương, đã lâu không gặp."
Mạnh Kim Dương nhàn nhạt cong khóe môi: “Âm Âm."
Cố Âm nhìn qua Mạnh Kim Dương từ trên xuống dưới: “Kim Dương, thật không ngờ còn có thể gặp lại cậu, tôi còn tưởng rằng xảy ra loại chuyện đó, đời này không còn được gặp cậu nữa chứ, bây giờ cậu đã khỏe hơn chưa?"
Mạnh Kim Dương bỗng nhiên cứng đờ, sắc máu trên mặt nhanh chóng chuyển thành trắng bệch với tốc độ mắt trần có thể thấy được.
Nữ sinh lớp một hỏi: "Chuyện gì vậy?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây